Chùa Dâu một thuở trăm gian
Tháp Hòa Phong đứng hiên ngang chín tầng
Cái thời vua Lý về thăm
Dất Dâu mãi nhớ bâng khuâng chuyện tình...
Miền quê yên ả thanh bình
Rêu phong ẩn dấu bóng hình ngàn năm
Chuông chùa cổ tự còn ngân
Thăng trầm thương những phù vân cuộc đời
Sân chùa giờ hẹp hơn rồi
Cửa Bồ Đề mở rộng mời bốn phương
Chợ Dâu vẫn hẹn đúng phiên
Nhưng không còn họp trên nền đất xưa
Chiều xuân mưa bụi giăng tơ
Trong tôi bỗng nhớ bất ngờ... xuân nao
Trường Sơn môt thưở quân vào
Sư thày... ngày ấy võng chao nghiêng rừng (*).
Blog 11/2009
(*)Sư thày ngày ấy là một người lính Bắc Việt .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét