Thứ Năm, 21 tháng 1, 2010

Khóc cho Việt nam

Bao giờ Việt Nam phía trước là bầu trời cho Việt Nam vươn lên? Vài thập kỷ trước Trần Dần cũng đã hy vọng như thế, “Tôi khóc những chân trời không có người bay, lại khóc những người bay không có chân trời.”

Tiếng khóc thứ nhất của Trần Dần, xin dành cho Đảng Cộng sản VN hiện nay và tiếng khóc thứ hai xin dành cho bất cứ ai từ những sinh viên đến dân nghèo của VN.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm kiếm Blog này

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Hãy nghe và nói theo cách của mình !

Lưu trữ Blog