Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

(thơ Felix Pollak, Người Anh Hùng nói)

Felix Pollak (1909-1987)

(Đây là bài thơ phản chiến nổi tiếng trong thời chiến tranh Việt-Mỹ. Xem bản dịch tiếng Việt phía dưới).

Speaking: The Hero

I did not want to go.
They inducted me.

I did not want to die.
They called me yellow.

I tried to run away.
They courtmartialed me.

I did not shoot.
They said I had no guts.

They ordered the attack.
A shrapnel tore my guts.

I cried in pain.
They carried me to safety.

In safety I died.
They blew taps over me.

They crossed out my name
And buried me under a cross.

They made a speech in my home town.
I was unable to call them liars.

They said I gave my life.
I had struggled to keep it.

They said I set an example
I had tried to run.

They said they were proud of me.
I had been ashamed of them.

They said my mother should be proud.
My mother cried.

I wanted to live.
They called me a coward.

I died a coward.
They called me a hero.

—–

(Bản dịch này dựa trên bản dịch của Xuân Diệu và nguyên bản tiếng Anh)

Người anh hùng nói



Tôi không muốn nhập ngũ

Nhưng chúng bắt tôi đi

Tôi không muốn chết trận

Chúng bảo tôi đớn hèn

Tôi tìm cách bỏ trốn

Tòa án binh chúng xử

Tôi không bắn vào họ

Chúng bảo tôi nhát gan

Chúng ra lệnh xuất kích

Mảnh đạn xé nát ruột tôi

Tôi rên trong đau đớn

Chúng đưa về nơi an toàn

Tôi chết nơi an toàn

Chúng thổi kèn đưa tiễn

Chôn thây dưới thánh giá

Và gạch tên tôi đi

Chúng đọc điếu văn ở quê tôi

Với những lời giả dối

Chúng nói tôi đã hiến đời mình

Tôi thì cố giữ nó

Chúng nói tôi đã thành tấm gương

Tôi thì muốn thoát thân

Chúng nói chúng tự hào về tôi

Tôi xấu hổ về chúng

Chúng nói mẹ tôi đáng tự hào

Nhưng mẹ tôi thì khóc

Tôi đã muốn sống còn

Chúng gọi tôi hèn nhát

Tôi đã chết hèn nhát

Chúng gọi tôi anh hùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm kiếm Blog này

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Hãy nghe và nói theo cách của mình !

Lưu trữ Blog